Con rể giúp mẹ vợ thỏa mãn cơn nứng lồn đang thiêu đốt.
Evelyn, 61 tuổi, sống lặng lẽ trong căn nhà nhỏ vùng ngoại ô Seattle sau cái chết đột ngột của chồng. Cuộc sống trôi qua chậm rãi, đầy hoài niệm và những khoảng trống khó lấp đầy. Người phụ nữ từng mạnh mẽ, từng là chỗ dựa cho cả gia đình, giờ đây chỉ còn lại chính mình và một trái tim khao khát được yêu thương.
Một ngày nọ, con gái duy nhất của bà, Julia, ra nước ngoài công tác dài hạn. Bà nhận trông giúp cháu ngoại, và vì thế, con rể – Thomas – bắt đầu ghé qua thường xuyên hơn. Thomas trẻ hơn bà gần ba mươi tuổi, điềm đạm, sâu sắc, và mang trong mình một nỗi cô đơn giống Evelyn. Những buổi nói chuyện vu vơ trong bếp, ánh mắt vô tình chạm nhau, những cái chạm tay tưởng như vô nghĩa… dần dần trở thành sự gần gũi khó gọi tên.
Evelyn biết mối quan hệ ấy là sai. Bà đấu tranh nội tâm dữ dội, cố gắng giữ khoảng cách. Nhưng rồi một đêm mưa, khi Thomas mang cháu đến nhà bà vì mất điện, cả hai bị kẹt lại. Trong cơn yếu lòng, họ để cảm xúc cuốn đi. Một nụ hôn nhẹ, rồi sâu hơn – và không ai nói gì.
Sáng hôm sau, Evelyn nhìn vào gương, thấy một người đàn bà vừa được sống lại, nhưng cũng vừa mất đi phần đạo lý trong mình. Bà lựa chọn rời đi – đến một bang khác, để đoạn tuyệt quá khứ. Bà để lại bức thư cho Thomas, dặn rằng: “Tình yêu đôi khi không đến đúng lúc, và không phải lúc nào cũng nên tồn tại.”
Mùa thu năm đó, Evelyn bắt đầu một cuộc đời mới – với ký ức vừa đẹp, vừa đau.