Tên khốn qua lại với tình đầu dù đã kết hôn, chỉ trao cho tôi ánh mắt trìu mến, vì trên đường về không chỉ có riêng hai người, tôi không có cơ hội riêng rẽ với Lụa như đêm nước lũ hôm nào. Buổi tối tôi sang nhà cô Nga, cô nhìn tôi vẫn giữ yên lặng từ cái buổi trưa hôm ấy, tôi không dám đến gần cô, Gã trai hư tằng tịu với tình đầu dẫu đã lấy vợ vì thấy cô trầm ngâm quay mặt đi khi tôi sang học cùng với Duyên. Lúc tôi rũ cái chăn trùm kín định ngủ thì cô tới sát giường hỏi: – Có muỗi sao không lấy đèn soi đánh đi? Tôi ngập ngừng trả lời: – Chắc không có đâu cô. Đi vào buồng một lát rồi